Hôm nay, giữa tiếng hò reo vang dội của đồng đội, giữa lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trên nóc Dinh Độc Lập, tôi – một người chiến sĩ Giải phóng quân – vẫn không thể tin nổi vào mắt mình. Sau bao nhiêu năm ròng rã chiến đấu, cuối cùng, đất nước đã hoàn toàn thống nhất! Ngày 30 tháng 4 năm 1975 – ngày mà tôi và biết bao người dân Việt Nam đã chờ đợi trong khắc khoải – đã đến, mang theo niềm vui sướng vỡ òa không thể diễn tả bằng lời.
Tôi còn nhớ như in khoảnh khắc xe tăng húc đổ cánh cổng sắt Dinh Độc Lập. Trong lòng tôi dâng trào một cảm xúc nghẹn ngào đến khó tả. Tôi thấy hình bóng những đồng đội đã ngã xuống trong từng bước chân mình tiến vào bên trong. Mồ hôi hòa lẫn với nước mắt, lòng tôi như nổ tung bởi niềm tự hào. Tôi đã sống, đã chiến đấu và được chứng kiến giây phút linh thiêng này – giây phút dân tộc Việt Nam ngẩng cao đầu, giành lấy độc lập, tự do sau hơn hai mươi năm kháng chiến gian khổ.
Tôi nhìn quanh – những người anh em đồng đội ôm nhau khóc trong niềm hạnh phúc. Trên tay họ, khẩu súng đã từng vượt qua bao trận đánh khốc liệt, giờ đây được hạ xuống như một lời chào kết thúc chiến tranh. Ngoài đường phố, nhân dân Sài Gòn tràn ra, vẫy chào, tặng hoa, reo hò gọi tên "bộ đội cụ Hồ". Những em bé mắt sáng rỡ, những cụ già rưng rưng nước mắt. Tôi thấy cả một dân tộc đang hồi sinh.
Tôi nhớ đến quê hương mình – nơi mẹ già vẫn đêm đêm thức trắng chờ tin con, nơi những đồng lúa xanh mướt từng bị cày nát bởi bom đạn, nay sẽ được hồi sinh trong tiếng hát hòa bình. Tôi nhớ đến lời thề năm xưa: "Dù có phải hy sinh tính mạng, cũng quyết chiến đấu đến ngày thống nhất Tổ quốc." Và hôm nay, tôi đã thực hiện được lời thề ấy!
Ngày 30/4/1975 không chỉ là một ngày thắng trận. Đó là ngày lịch sử chói lọi trong trái tim hàng triệu người Việt Nam. Là ngày của máu, của nước mắt, nhưng cũng là ngày của đoàn tụ, của yêu thương, của khát vọng sống trong tự do. Tôi – một người lính – sẽ mãi khắc ghi giây phút huy hoàng này như một niềm tin thiêng liêng để sống tốt hơn, sống xứng đáng với những người đã ngã xuống cho ngày độc lập.